watch sexy videos at nza-vids!
NhatLinh.Wap.Sh | Game mobile mien phi | Hack game mobile | Kho game hack, crack, viet hoa | Kho phan mem, ung dung, tien ich | Giai tri, doc truyen, tin tuc, hinh nen, nhac chuong, wap/web design
๑۩۞۩๑ThangQuyet.Wap.Sh๑۩۞۩๑
 Thông Báo
APP9.US - trang wap mới đã ra lò anh em vào góp ý nhé


๑۩۞۩๑ khu free ๑۩۞۩๑


TẢI VỀ MIỄN PHÍ
Con đường lấy kinh của thầy trò Đường Tăng Thời @
Chap I
Ngày xửa ngày xưa, ở nước Đông (Thổ) Tả - Đái Đường, đức vua là một người tính tình nhân hậu bác ái, yêu dân như con, yêu con như vợ, yêu vợ như bồ nhí . Vốn là 1 member trung thành của MCgame, nên ngài rất mún làm 1 cao thủ võ lâm trong làng sâu-bít (showbis). Bởi vậy, nghe nói Minh Châu game sắp ra cuốn bí kíp : "chơi Minh Châu thật dễ", ngài quyết tâm phải có bằng được.
Nhưng Đái Đường chỉ là một nước bé tý, muốn thấy trên bản đồ thế giới cần phải dùng kính hiển vi có độ phóng đại 40x trở lên mới được, bởi vậy hãng xuất bản không hợp tác phát hành tại đây . Nhà vua buồn lắm, nhiều khi ngài ngồi hàng giờ trong toilet mà gào thét tên bộ sách , khiến các cận thần đang hộ giá ở ngoài bàng hoàng , một vài người quên cả bịt mũi, hít phải "long khí",lăn ra bất tỉnh .
Thấy nhà vua đau khổ ngày đêm vì bộ sách, các quan trong triều từ tể tướng, đại thần, vương công, công công... cho đến thượng nghị sĩ quốc hội, ủy viên thường trực hội đồng bảo kê... đã mở một cuộc hội nghị lớn để bàn cách giúp vua. Sau màn"hội" - ăn uống linh đình tại một khách sạn 5, cả đoàn kéo lên vũ trường New Millennium để"nghị". Không ngờ, giữa chừng công an ập tới , cả đoàn bị giải về đồn. Một phần sợ nhà vua biết sẽ phạt, một phần sợ mất mặt, các quan không dám để lộ danh tính của mình, cứ im lặng ngồi trong trại giam chờ đến sáng hôm sau thông báo kết quả thử nước tiểu. Cũng may ông tể tướng hôm nay quên không mang thuốc lắc nên cả hội yên tâm phần nào...
Đêm ở trại giam thật im lặng và dài đáng sợ,các quan quen ăn sung mặc sướng, giờ phải ngủ vạ vật trong cái không khí hôi hám ẩm mốc và thoang thoảng mùi khai bốc lên từ mấy vệt tiểu són trên quần. Không kìm được lòng, quan tể tướng bật khóc tu tu . Bỗng, một mái đầu bạc trắng hiện ra, ôn tồn nói với tể tướng:
- Kâm *** *** mồm đi, yên cho tao ngụ!
Một thiếu niên độ 18 đôi mươi, mái tóc bạch kim, tai gim 6 lỗ, người chàng toát lên vẻ dân chơi "từ chiếc áo Tô-mỳ, đến đôi giầy Gu-chì" cho đến chiếc bờm màu nõn chuối . Tể tướng nhìn chàng mà bàng hết cả hoàng, không thốt nổi nên lời, một vệt ẩm nữa lại xuất hiện trên quần tể tướng . Thấy vị tể tướng không dám ý kiến, mặt lại đần thối, Tôn Ngộ Độc (tên chàng trai) nghĩ cũng tội tội, bèn cười khẩy rồi hỏi:
- Thế bố già làm sao mà khóc?
- Tôi tôi...
- Bố vừa "tan cơn" chứ gì , sợ mai bị dương tính, về mẹ con củ hành cho đúng ko ?
- Ko, ko...
- Thế thì bố làm sao?
...
Sau một hồi nói chuyện, thấy Tôn là đứa bản lĩnh, sành sỏi việc đời lại bình tĩnh quyết đoán, tể tướng cũng thầm mến bèn cho biết thân phận thực của mình, nguyên cớ sự việc và mong muốn có cuốn"Chơi Minh Châu thật dễ" của đức vua. Tôn nghe xong cười phá lên :
- Tưởng thế lào , hội con hay đi ngoài ra nước lắm , bố cần thứ gì, ở bất cứ nước nào, con cũng có thếmang về cho bố.
Tể tướng mừng như bắt được vàng:
- Thật chứ , con mà mang được bộ "Chơi MinhChâu thật dễ" về thì thích gì bố cũng chiều .
- Bố cứ yên tâm, con đã ra tay thì gạo xay ra bột, hột trồng thành cây ! Chỉ có điều... con đã lỡ làm mấy phát đêm nay rồi, mai hội nó chắc cho con ngồi đây thêm vài tháng. Bố có cách nào lo cho con ra sớm, không bị lưu tên "sổ đen" thì con sẽ tận lực giúp bố...
- ***, việc này thì quá đơn, mai bố ra trước, sau đó sẽ bảo đệ SMS cho thằng đồn trưởng để nó thả mày ra. Nhưng mà mài làm ăn cho cẩn thận, sai chỗ nào bố cho mài vào tù bốc cứt cả đời...
Sau khi được thả về và đưa Tôn ra khỏi trại, tể tướng liền đến gặp và thỏa thuận cụ thể cuộc trao đổi này. Tôn hẹn trong 1 tháng sẽ mang bộ "Chơi MinhChâu thật dễ" về, đổi lại tể tưởng phải chồng đủ 20 cây vàng 9 số 4 và cho hắn làm cơ động (Tôn Ngộ Độc vốn là dân đua từng chinh chiến nhiều nơi, nay muốn chuyển sang cơ động để vừa được đua vừa được cầm dùi cui nện vào bọn vượt mặt, lại vừa có tiền đút túi lâu dài).Tể tưởng xót tiền nhưng nghĩ sau này thành công,
đức vua ắt sẽ thưởng hậu hĩnh gấp bội phần nên gật đầu đồng ý, không quên dặn dò kí lưỡng là không được hé răng cho bất kì ai thân phận của ngài.
Tôn Ngộ Độc, sau khi nhận được hợp đồng béo bở liền tới ngay quán Một con vịt , tụ điểm ăn chơi, bay-nhảy-lăk vòng quen thuộc của cả bọn. Hội của Tôn gồm 4 người, tất cả đều là dân chơi lừng lẫy: Nguyễn Hải Đường hay Đường Pha Tạm - một hacker khét tiếng, chuyên gia trèo tường nửa (tường sau khi đã đập đi 1 nửa), mở khóa, phá Phéc-mơ-tuya bảo mật, gây thiệt hại cho các tập đoàn bán rong quần áo không biết bao nhiêu mà kể . Đường thích nhất uống cafe đen nhiều sữa , nhưng khổ nỗi khi gọi đen mà đòi nhiều sữa thì người ta bắt tính thêm tiền, thế là cậu đành thay tạm, lâu dần cũng ghiền, bạn bè quý mến gọi thành Đường Pha Tạm.
Hoàng Văn Sa, còn gọi là Sa Tinh Tinh do người có rất nhiều lông. Sa Tinh Tinh là dân chơi khét tiếng với nhiều biệt tài: nấu cơm, rửa bát, quét nhà,giặt quấn áo, bế em, cho con bú... Thành tích đạt được như vậy là nhờ quá trình xuất khẩu lao động ở nước ngoài, anh cũng là người sẽ đảm đương nhiệm vụ lo visa đi Xô viết cho cả hội .
Đỗ Thủy Trư - còn gọi Trư Sát Gái , đúng như tên gọi, Trư cưa gái như thần, chỉ bằng một vài lời mật ngọt trong ngày kỷ niệm "Quốc tế cá sấu" anh đã khiến bao cô gái chết như điếu đổ, nhẩy bổ vào yêu . Nhiều lúc bị các nàng vây quanh không thể thoát đi cùng anh em trong hội, chàng chỉ biết ngửa mặt lên trời than :
"Hỡi thế gian, tình ái là chi?
Mà tại sao, gái không cho con đi " chạy bộ .
Còn Tôn Ngộ Độc tên thậtlà Nguyễn Minh Tôn , hồi bé hay chơi đồ hàng với mấy cô bé hàng xóm, một lần chơi trò nấu cơm bằng đất sét trộn cứt mũi , Tôn ăn rồi bị ngộ độc phải đi cấp cứu, từ đó bạn bè gọi là Tôn Ngộ Độc.
Như ta đã biết, Tôn là tay đua cừ khôi, nhiều lần giật giải nhất các cuộc thi "3 bánh toàn khu", "xe đụng toàn công viên" như Thủ Lệ, Thống Nhất, Tuổi Trẻ... tiếng tăm lừng lẫy, vang dội khắp vùng.
Hồi thứ 2
*2 Đường Tam Tạng cứu Tôn Ngộ Không và thâu nhận ngựa bạch

Lại nói Đường Tam Tạng phụng mệnh Quan Âm Bồ Tát và Đường Thái Tông đến Thiên Trúc thỉnh bộ Đại Thừa Phật Pháp Tam Tạng chân kinh về Đại Đường phổ độ chúng sinh.

Từ ngày ra đi đến nay đã được một tháng, hiện trước mặt ông chính là Ngũ Hanh Sơn, một địa điểm du lịch nổi tiếng.

Nhìn ngọn núi cao sừng sững, Đường Tam Tạng chặc lưỡi:

- Hic, giá mà trước đừng tiết kiệm học luôn khóa leo núi có phải tốt hơn không?

Chợt ông nghe tiếng huyên náo bên trái, Đường Tam Tạng vội vàng xách dép chạy sang bên cạnh nghe ngóng....


Đập vào mắt ông là một tấm biển lớn:
- Triển lãm khỉ bị núi đè mấy trăm năm không chết.
- Giá vé người lớn: 20 lượng.
- Trẻ em từ 12 đến 18 tuổi: tính 75 %
- Dưới 12 tuổi: Tính 50 %
- Mua mười vé tặng một vé
Ký tên: Thổ Địa.

Phía bên trong, một ông già ngồi rung đùi vuốt râu, Đường Tam Tạng lại gần hỏi:

- Tôi là người tu hành, có thể free một lần không?

- Không được, thế thì chúng tôi ăn cám à, ông tham thế?

Đường Tam Tạng toan bỏ đi thì nghe tiếng la choi choi ở đằng sau:

- Ông có phải Đường Tam Tạng, hòa thượng từ Đại Đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh không?

- Chính là bần tăng.

- Thật không đấy? Thời buổi hàng giả nhiều thế này, ông có gì chứng minh không?

Đường Tam Tạng tự ái nói:

- Có giấy chứng nhận do đích thân hoàng thượng ký đây.

Dứt lời, tờ giấy bay vụt khỏi tay ông, Đường Tam Tạng kêu oai oái:

- Cướp giật, cướp giật, bà con ơi, cướp giật.

Thổ địa vỗ vai:

- Ông anh yên chí đi.

- Tôi đầu trọc làm gì có chí mà yên.

- Thì yên tâm đi, con khỉ đấy nó giở trò giật đồ của khách là chuyện thường ấy mà, tí nữa nó trả ngay.

- Khỉ gì mà láo như con cáo, hừ, tại sao lại bị đè ở đây?

- Nó vốn là Tề Thiên Đại Thánh trên trời, phạm tội đại náo thiên cung nên bị Phật Tổ Như Lai phạt nhốt dưới Ngũ Hành Sơn đã năm trăm năm này.

- Trời ơi, năm trăm năm nay rồi? - Đường Tam Tạng kêu lên - chết rồi, thế thì nó bẩn khiếp, nếu để nó cầm thì còn gì là công văn của ta nữa.

Nói rồi Đường Tam Tạng chạy vụt vào bên trong.

Thổ Địa chạy theo la oai oái:

- Ngươi còn chưa mua vé, đứng lại, định xù hả?

Đường Tam Tạng vào bên trong quả nhiên thấy một con khỉ mình đầy lông lá đang bị đè dưới chân núi.

Vừa thấy Đường Tam Tạng, nó kêu lên:

- Sư phụ, mau cứu đệ tử.

- Ê đừng thấy người sang bắt quàng làm họ nhé, ai sư đồ gì với ngươi.

- Con là Tôn Ngộ Không, năm trăm năm trước Phật Tổ Như Lai đã nói năm trăm năm sau sẽ có một vị hòa thượng từ đông thổ đại đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh đi qua đây, nếu con chịu làm đồ đệ của người thì sẽ giải thoát con khỏi Ngũ Hanh Sơn, cái này ghi rõ trong hợp đồng rồi, sư phụ không xù được đâu.

- Thì ra là thế? Nhưng ta làm sao cứu mi?

- Phật Tổ Như Lai đặt password phá núi là bài niệm kinh của Kim Thiền Tử, sư phụ là hậu thân của Kim Thiền Tử, chỉ cần sư phụ đọc một bài kinh thì con sẽ được giải thoát.

- Đọc xong nhớ trả tiền công cho ta nhé. - Đường Tam Tạng làu bàu rồi ngồi xuống tụng kinh.

Quả nhiên một lúc sau, ngọn núi rung rinh rồi nổ tan tành.

Thổ địa chạy vào thấy Tôn Ngộ Không được giải thoát thì giậm chân kêu lên:

- Thôi thế là toi rồi, ngươi đạp đổ nồi cơm của ta rồi.

Tôn Ngộ Không tức giận bay vọt tới gõ liên hồi lên đầu Thổ Địa:

- Dám lấy ta làm vật trưng bày hả?

Đường Tam Tạng thấy Tôn Ngộ Không thoát được bèn nói:

- Ê thế còn vụ ta giải thoát cho mi thì sao?

Tôn Ngộ Không quỳ xuống nói:

- Yên tâm đi, tôi không xù đâu mà sợ, Sư phụ, đệ tử nguyện đi theo người đến Tây Thiên Thỉnh kinh.

- Thật chứ? - Đường Tam Tạng không giấu nổi vẻ thất vọng khi không được trả lương. - free thù lao chứ?

- Ok, điều này Phật Tổ nói rõ rồi, thù lao free luôn.

- Thế thì được, chúng ta lên đường.

Nào ngờ lúc quay lại đã chẳng thấy con ngựa của Đường Tam Tạng đâu.
Đường Tam Tạng túm cổ Thổ Địa kêu lên:

- Con ngựa của ta đâu? Mau trả lại đây.

- Ông có mua vé thăm quan đâu, lại còn không mua vé trông ngựa, không đóng phí mà đòi tôi có trách nhiệm phải đền ông chứ?

Tôn Ngộ Không cười khẩy:

- Thôi bỏ đi, sư phụ để cho con.

Nói rồi Tôn Ngộ Không hóa ra một con Dylan mới cáu:

- Sư phụ chơi con này được chứ?

- Ta không có bằng lái xe.

Tôn Ngộ Không nghe vậy lại biến ra một con Mercedes:

- Con này thì sao? Rất hợp với dáng thầy:

- Đã nói không có bằng lái xe mà lị.

Tôn Ngộ Không bĩu môi:

- Sư phụ nhà quê khủng khiếp.

Nói rồi Ngộ Không vọt lên trên cao, chợt thấy một con rồng đang bay lượn thì vội vàng bay tới túm lấy râu nó giáng cho mấy đấm:

- Có phải mi ăn cắp ngựa của chúng ta không?

Con rồng kêu lên oai oái:

- Đại ca tha cho em, tha cho em, em chỉ vì đói quá thôi.

- Thế mi là ai?

- Em vốn là thái tử của Long Vương, cãi nhau với phụ vương nên quyết định bỏ nhà đi Thiên Trúc chơi, nào ngờ giữa đường đánh bạc hết tiền, đói quá làm liều, đành phải chén con ngựa của đại ca thôi.

- Hóa ra là bỏ nhà đi bụi đời. - Tôn Ngộ Không cười khẩy - mi ăn ngựa sống mà không sợ H5N1 à?

Con rồng cười phá lên:

- Đại ca vừa ở trên Sao Hỏa xuống hay sao mà không biết H5N1 là virus cúm gà chỉ ăn gà mới nhiễm thôi.

Tôn Ngộ Không quê độ gắt:

- Tao biết thừa, chỉ thử mày đấy thôi. Giờ ngựa tao mày chén hết rồi, tính bồi thường thế nào?

- Tiền em hết rồi, đại ca xem có đồ gì cứ lột tạm.

- Thôi khỏi, chú mày vừa đánh bạc cháy túi còn qué gì nữa cho tao lột chứ, hay mày biến thành ngựa cho thầy tao cưỡi nhớ.

- Ngựa đực hay ngựa cái hả đại ca?

- Thế mày là đàn ông hay đàn bà? - Tôn Ngộ Không quát tướng lên rôi giơ gậy toan bổ xuống.

Tiểu Bạch Long thấy vậy hoảng hồn vội hóa thành con ngựa trắng nói:

- Em đùa thôi mà đại ca, cẩn thận nóng quá đứt mạch máu não đấy.


Thấy Tôn Ngộ Không dẫn Tiểu Bạch Long về, Đường Tam Tạng mừng lắm nói:

- Thằng thế mà khá, chớp mắt đã tìm được ngựa rồi.

Rồi ông cúi xuống nói nhỏ:

- Này có phải con chôm chỉa ở đâu thế?

- Yên tâm đi sư phụ, sư phụ có cưỡi từ giờ đến Tây Thiên cũng chẳng ai bắt sư phụ đâu.

- Nếu người ta bắt thì ngươi phải chịu trách nhiệm đấy nhé.

- OK.
Hồi thứ 3
*3 Nhận kinh Phật

Bao gian lao hiểm nguy vượt qua, cuối cùng, Lôi Âm Tự đã ở trước mặt.
Lúc cả bọn đang đi vào, Phật Tổ Như Lai đang đứng tắm dưới vòi Bạch Tượng, Quan Âm Bồ Tát đang tập thể dục thẩm mĩ.
Thấy Đường Tam Tạng và ba đệ tử, cả hai trố mắt ra:
- Sao đến sớm thế?
- Trải qua bảy bảy bốn chín nạn chưa?
- Ok. - Đường Tam Tạng nói- công văn các nước đều đầy đủ.
- Lạ nhỉ - Phật Tổ Như Lai nói - sao sớm thế không biết?
Tôn Ngộ Không cười hì hì:
- Thực ra cũng nhờ lão Tôn biết đút lót thổ địa rút ngắn bớt đường đi.
- Thông minh nhỉ - Phật Tổ Như Lai cười hì hì - xem ra mi thông minh lên chút rồi đấy, Ok chờ ta lau khô mình thì lên đại điện tổ chức lễ phong phật.
Lúc Phật Tổ Như Lai đính phong, Tôn Ngộ Không nói với :
- Toàn chức hão thôi, thế không có thưởng mềm à?
- OK, biết mi tham lắm mờ - Phật Tổ Như Lai cười - vừa rồi ta đã đến Đại Đường lấy tiền thưởng rồi, các ngươi mỗi người được khoảng 100 vạn lượng.
- Ít thế? - Tôn Ngộ Không nói - ít ra cũng phải gấp mười chỗ đấy.
- Còn chê à? THôi, tham vừa chứ, cùng lắm ta chỉ có thể tăng cho mỗi đứa 2 lượng nữa thôi.
- 2 lượng chỉ đủ tiền uống 2 ly trà đá - Trư Bát Giới nói.
- Trà đá giờ 2 lượng một ly rồi sư huynh - Sa Tăng nói.
- Đấy, ngài keo quá.
- Thôi đừng kì kèo nữa - Phật Tổ Như Lai thở dài - cũng lắm ta chỉ có thể cho mỗi đứa một cái giẻ lau nhà, OK?
- Nhưng...
- Đứa nào nói nữa ta nhốt dưới Ngũ Hành Sơn năm trăm nữa thì đừng trách.
- Nhưng...- Tôn Ngộ Không nói.
- Lại muốn bị nhốt thêm hả? Đồ cứng đầu cứng cổ.
- Nhưng cái áo của ngài đang cháy kia kìa. - Tôn Ngộ Không kêu lên.
Phật Tổ Như Lai rống lên thảm thiết nhảy dựng lên.
Quan Âm Bồ Tát thở dài:
- Đã nói bỏ thuốc đi mà không chịu nghe, giờ tàn thuốc bay đầy ra áo rồi đấy.
Phật Tổ Như Lai e hèm một tiếng rồi nói:
- Thôi, các ngươi đi lấy kinh đi.
Tất nhiên, phải tốn cả một cái bát vàng hối lộ, A Nan, Ca Diếc mới cho vào trong.
- Hừ, ở tây phương còn phải đút lót. - Tôn Ngộ Không lầm bầm
- Để em kiện nó lên tận tòa án quốc tế. -Trư Bát Giới nói - không thể để nó nuốt trọn cái bát của mình được, làm thế thì chết.
- Do that die - Sa Tăng nói.
- Quên cái giọng Tiếng Anh nửa mùa của mày đi - Đường Tam Tạng gắt - có mà kiện củ khoai, nó nói không nhận ai làm gì được nó, nó kiện lại tội vu cáo thì thoát nạn.
Phật Tổ Như Lai đã chờ sẵn ở Tàng Kinh các ôn tồn nói:
- Kinh đại thừa có 5400 quyển, kinh Kim Cang có 7900 quyển, kinh Tam Tạng có 389000 quyển, kinh ............
Chỉ kịp nghe đến đó, Đường Tam Tạng và đồ đệ đã ngã lăn ra đất ngất xỉu.
- Mẹ ơi, nhiều thế bao giờ mới vác về được? - Tôn Ngộ Không kêu lên.
- Yên chí đi. - Phật Tổ Như Lai rít một hơi thuốc lào rồi phun khói vào đống kinh.
Bùm. cả một đống kinh to tướng biến thành một cuộn băng cát sét.
- Đấy, thế là nhỏ gọn, đơn giản sướng nhớ.
- Đa tạ.
Đường Tam Tạng mừng húm rồi cúi xuống dập đầu lia lịa.
Phật Tổ Như Lai nói:
- Giờ công đức viên mãn, chính thức cho mi trở về với PHật Giới, phong làm Công Đức Phật.
- Thank you Sir. - Đường Tam Tạng nói.
- Tôn Ngộ Không phong làm đấu chiến thắng phật.
- Merci. - Tôn Ngộ Không nói.
- Trư Bát Giới làm tịnh đàn sứ giả.
- Xia xìa. - Trư Bát Giới bước lên.
- Sa Tăng làm La Hán MInh Quang.
- Cám ơn.
- Tiểu Bạch Long làm Thanh Long La Hán.
- Hí hí hí hí.
- Tiếng gì thế?
- Nó hóa thành ngựa quen nên nói tiếng Ngựa nhiều quá ý mờ - Tôn Ngộ Không nói - giờ sửa lại không quen.
- Thì ra là thế. - Phật Tổ Như Lai nói - thôi các ngươi về đi, đến giờ ta đi mát xa rồi. Nhờ cẩn thận quên cuộn băng thì khổ.
- Phật tổ ơi, giờ phải mất mấy năm mà về thì đến bao giờ?
- Không biết đằng vân à?
- Đằng vân không model tí nào cả.
- Thế ngươi muốn gì?
- Cho mượn con boing 747 của người nhé.
- Biết các ngươi chẳng lương thiện gì đâu mà, OK, có điều nhớ đổ xăng rồi rửa nó cho kĩ càng nhé, còn nữa, lúc xuống nhớ khóa, đi trên máy bay nhớ đừng khạc nhổ bữa bãi, phải rồi, tiền thuế ta chưa đóng, mà đi đóng thuế tiện thể đóng tiền điện tiền nước cho ta luôn một thể....
Cả 5 thầy trò chạy mất dạng.
Sau khi trải qua chín chín tám mốt kiếp nạn. Thầy trò Đường Tăng cũng đến được đất Phật để thỉnh Kinh. Mấy anh em hồ hởi vào gặp Như Lai.
Như Lai: - Các chú có mang theo USB không đấy?
Đường Tăng: sặc…
Như Lai: Thế ổ cứng di động thì sao?
Đường Tăng:…… Như Lai: Thôi điện thoại cũng được
Đường Tăng: Bọn em toàn dùng Nokia 1100
Như Lai:…Thôi các chú về đi anh gửi qua Skype cho.
Quay mặt đi Đường Tăng lẩm bẩm: Biết thế này bố đến tận đây làm gì…
Tiếng Như Lai vọng theo: Non và xanh lắm. Chú tưởng add nick anh dễ lắm sao???
=) )
Phần 2:
Đoạn kết của tây du kí:
Sau khi trải qua 81 kiếp nạn, thày trò đường tăng cũng đến đc đất phật để thỉnh kinh. Anh em hồ hởi gặp như Lai. Như Lai: - các chú có mang theo USB ko đấy ?
Đường Tăng: sặc..
Như Lai: thế anh truyền kinh cho các chú bằng gì bây giờ?
Ngộ Không nhanh trí : anh bắn bluetooth vào di động cho em.
Ngộ Không lắc mạnh tay con di động anycall haptic hiện ngay bluetooth enable. Như Lai ăn chơi ko kém rút con netbook từ túi quần hiệu sony vaio P kích thước 16×9 ra, chỉ trong vài giây, việc truyền kinh đã xong và Như Lai bay đi.
Đường Tăng lẩm bẩm, “mị kíp….biết thế ở nhà search google download cho nhanh”
http://tinhban9x.wap.sh
Views:10|2614


Chuyên mục Video Hài hước, Giải trí, Âm nhạc, Phim, hoạt hình, Thể thao, Tin tức, Công nghệ, Giáo dục, Con người, Động vật, Game, Khác
Tất cả chuyên mục (Phí Tải 15k)
tìm kiếm trong trang



links:
bbcode:
thống kê
1/1tinhban9x
nhatlinh